Linh Phong Ðịch Ảnh
EPUB
Tác giả: Ngọa Long Sinh
Thể loại: Kiếm Hiệp
Đọc online
Giới thiệu
Trời đã xế chiều.
Bóng tà dương đỏ rực nhuộm vào những áng
mây phản chiếu xuống dòng sông Tần Hoài, khiến cho những gợn sóng lăn tăn trên
mặt sông ánh lên sắc đỏ nhức mắt.
Lúc này những chiếc thuyền hoa cập gần sát
mé sông đều đã sáng rực ánh đèn, những chiếc đèn lồng lung linh ngũ sắc tụ lại
bên bờ sông từ xa nhìn lại tựa như một con rồng hoa đang uốn lượn trên mặt
sông.
Màn đêm dần dần phủ xuống bên bờ sông Tần
Hoài càng lúc càng náo nhiệt hơn.
Có những du khách ngồi chễm chệ trên kiệu,
hay ngồi đường hoàng trên xe từ phương xa đến.
Cũng có không ít những thiếu niên trẻ tuổi
dạo gót nhàn du từ phía trong thành cũng lạc bước tới đây.
Bọn họ tuy đến từ nhiều hướng khác nhau,
song có cùng chung một mục đích, đều đi tìm kiếm những đêm hoan lạc cho mình mà
thôi. Chỉ có những tên phu xe khiêng kiệu vì công việc làm để kiếm miếng cơm
sinh sống qua ngày nên sau khi đưa khách lên thuyền có kẻ vội vã quay đầu vào
trong thành, còn một số dừng lại nghỉ chân trong những túp lều.
Những túp lều tranh được cất lên sơ sài,
có vài tiểu điếm để khách uống rượu dùng cơm, cũng có một số để cho khách ngồi
uống trà thưởng ngoạn phong cảnh bên sông, so với tửu lầu nơi Phu Tử miếu thì
quả là kém xa một trời một vực.
Lúc này trong những túp lều bán cơm ở đây,
thực khách đến ăn mỗi lúc một đông, tửu điếm cơ hồ như không còn chỗ chen chân,
trong đám khách này đa số là bọn phu xe khiêng kiệu hạ lưu nên phía trong lều
không khí cực kỳ huyên náo.
Bọn này tuy suốt đời không có khả năng đặt
chân lên những chiếc thuyền hoa bên sông, nhưng mà bọn họ cứ ồn ào thao thao
bất tuyệt, nói chuyện, bàn tán về các cô nương ở trên thuyền hoa.
Chỉ cần vài gã tụ tập quanh một chiếc bàn
kêu hai hồ rượu là câu chuyện nổ ra như pháo liên thanh, họ chẳng hề quan tâm
tới việc của mấy ông khách trên thuyền mà chỉ cãi nhau xem cô nương trên thuyền
nào có công phu chiều lòng khách đệ nhất, nói ầm ĩ một hồi rồi chợt bật cười hô
hố ra chiều hết sức khoái trá. Quang cảnh ồn ào huyên náo, ở bàn nào cũng giống
như bàn đó, so sánh với cảnh tượng diễn ra trên các thuyền hoa bên sông quả là
vô cùng khác lạ.
Đặc biệt là những con thuyền đậu ở hạ du,
so với các thuyền khác chỉ nhỏ bằng một nửa mà thôi. Chẳng những bài trí cực kỳ
hoa lệ, ánh đèn lung linh ngũ sắc, mà trên thuyền lúc nào cũng có ca kỷ. Tiếng
vui đùa hoan lạc từ trên thuyền theo gió vọng tới, khiến cho ai nghe thấy cũng
có thể tưởng tượng được cảnh tình hoan lạc đang diễn ra trên thuyền vui đến độ
nào.
Nhưng mà ai cũng chỉ ước vọng mà không thể
nào bước lên thuyền được. Bởi vì gần bốn mươi con thuyền trên sông Tần Hoài chỉ
cần mang theo năm lượng bạc là đủ để lên thuyền tìm vui một chuyến. Còn khoảng
gần mười thuyền khác thì phải có hơn hai mươi lượng bạc mới dám bước lên thuyền
uống rượu, hoan lạc đến đêm khuya.
Duy chỉ có ba chiếc thuyền hoa dừng bên
Văn Đức Kiều nếu chẳng phải là bậc đại quan, nhã sĩ, phú gia vọng tộc thì chẳng
được đặt chân đến. Là vì chỉ qua một đêm lạc thú mà phải phí hơn ngàn lạng bạc
cũng chưa gọi là nhiều.
Độc nhất là chiếc thuyền hoa màu xanh
biếc, nằm chính giữa hai chiếc thuyền hồng, phía ngoài có tấm biển đề ba chữ
“Kỷ La Xuân” do Bạch Lãnh Thu cô nương sở hữu.
Bạch Lãnh Thu có thể nói là đệ nhất hoa
vương, chẳng những nhan sắc diễm lệ tuyệt trần mà còn tinh thông cầm, kỳ, thư,
họa thơ phú ca vũ. Cho đến những kẻ thường hay lui tới đều là những cao nhân
nhã sĩ trong thành Kim Lăng.