Lưỡng Thủ Quái Nhân
EPUB
Tác giả: Trần Thanh Vân
Thể loại: Kiếm Hiệp
Đọc online
Giới thiệu
Đã sang tháng hai rồi mà tiết trời trên một cánh đồng bằng ở Lũng Tây vẫn còn giá lạnh như mùa đông vậy.
Mặt trăng tuy lờ mờ nhưng những vì sao lại rất sáng tỏ. Trên sông Sơ Sắc, tiếng băng va đụng vào nhau hợp với tiếng gió Bắc thổi, tạo nên một bản nhạc hùng tráng và phức tạp, tựa như một bản nhạc đại hoà tấu. Tiếng nhạc ấy vẫn còn lan đi những mấy dặm xa…
Trên nam ngạn con sông, giữa đám bụi cỏ lau, người ta bỗng thấy một người đang đứng sừng sững nhìn về phía bờ sông bên kia. Dưới ánh trăng lờ mờ, chỉ thấy thân hình người ấy cao hơn trượng, mặc áo bào đen. Nhưng điều rất kì lạ là từ trên vai trở lên người ấy lại có những hai cái cổ và tất nhiên trên mỗi cổ lại có một cái đầu. Không hiểu người này là quỉ hay là ma mà lại có đến hai cái đầu như thế?
Người ta nghe thấy tiếng cái đầu bên phải thở dài một tiếng rồi nghếch đầu nhắm mắt hình như đang lắng tai nghe ngóng điều gì. Giây lát sau y mới cất tiếng nói:
– Xem cung cách này có lẽ đêm nay anh em chúng ta đừng có hòng ngồi yên mà câu cá như mọi khi đâu?
Y vừa nói vừa lắng tai nghe tiếp. Nhưng y đang nói chuyện với ai? Vì lúc đó bốn bề yên ắng như tờ và không có một bóng người nào khác?
Một lát sau cái đầu bên phải bỗng nghiêng một bên và mở mắt ra nhìn về phía Nam Hải mắt đỏ ngầu phát ra hai luồng ánh sáng chói lọi và mặt của y cũng đỏ như máu trông rất khủng khiếp.
Y cười khỉnh một cái rồi cất giọng khàn khàn đáp:
– Có bảy người cưỡi bảy con ngựa phi tới. Trông chúng có vẻ là những nhân vật võ lâm. Đệ chắc đây lại là một vụ thù sát hay cướp bóc gì cũng nên? Lão Đại bảo như thế có đúng không? Chắc chúng lại như chó cắn chó mèo cào mèo đều là cá mè một lứa hết. Từ xưa tới nay lúc nào cũng thế. Chuyện của võ lâm cứ oan oan tương báo không thể nào phân biệt được ai thực ai hư ai trái ai phải cả. Anh em chúng ta chẳng tội gì mà phải dây dưa vào chuyện của chúng, cứ việc đứng yên ở đây lẳng lặng chờ xem hà tất mà phải mua dây mà cột vào mình làm chi? Lão Đại cho ý kiến của đệ có hợp lý hay không?
Lạ lùng thật! Người đã mọc hai đầu mà lại còn có hai tư tưởng khác biệt nhau! Nếu người không biết nghe thấy hai cái đầu ấy trò chuyện với nhau như vậy thế nào cũng phải sợ hãi đến hồn bay bạt vía chứ không sai.
Cái đầu bên phải đột nhiên ngẩng lên trợn mắt đôi ngươi cũng phóng rahia luồng ánh sáng chói lọi như hai ngọn đèn pin vậy.
Bộ mặt bên này gầy gò và già dặn hơn khác hẳn bộ mặt của Lão Nhị không những da dẻ đã hồng hào mà lại còn rất trắng trẻo và nom rất hiền từ chứ không có vẻ hung ác và dữ tợn như bộ mặt của cái đầu phía bên trái. Vì vậy ai nom thấy vẻ mặt của cái đầu thứ nhất cũng đã có cảm tình ngay.
Ông ta đưa mắt về phía nam thấy có mấy người đang cưỡi ngựa phi tới. Thị giác và thính giác của Lưỡng Thủ Quái Nhân rất mẫn cảm nếu không vì sinh đôi và hai đầu một thân như vậy thì nội công của họ cũng đã luyện đến mức thượng thừa rồi.
Lão Đại lại nói:
– Họ đã tới kia kìa! Chúng ta mau nhảy sang bờ bên kia trốn tránh đi đừng để họ nhìn thấy mặt anh em chúng ta. Bằng không họ chưa kịp đấu thí mạng với nhau đã kinh hoàng đến mất cả hồn vía như vậy có phải là rất tội nghiệp cho bọn chúng không?
Lão Nhị dùng giọng mũi kêu “hử” một tiếng đầu lắc lư mấy cái rồi chếch sang bên trái đoạn thở dài một tiếng rồi hậm hực nói thầm:
– Những kẻ thường tục này khốn nạn thật! Chúng chỉ biết trọng bộ mặt và hình dáng bề ngoài thôi. Chúng coi anh em chúng ta như một loại quái vật gì ấy! Vừa gặp mặt đã sợ hãi như trông thấy loài rắn rết vậy. Sự thật kẻ độc ác nhất thiên hạ lại là những kẻ có bộ mặt xinh đẹp và dáng vẻ ưa nhìn nhất.
Sở dĩ y vẫn thường hay lẩm bẩm như vậy vì người đời cứ coi anh em y là quái nhân không ai chịu gần gũi cả.