Xuân Thu Oanh Liệt
EPUB
Tác giả: Tô Chẩn
Thể loại: Dã Sử
Đọc online
Giới thiệu
Bởi vì nhà Châu suy vi, nên quần hùng bèn nổi lên gây loạn. Ai cũng muốn
cầm quyền bá chủ, ai cũng mong mạnh nước lấn ranh. Cả thảy có bảy nước là: Tần,
Sở, Triệu, Ngụy, Yên, Hàng, Tề, mỗi nước chiếm một góc, sừng sỏ với nhau. Trong
bảy nước đó có nước Tần là mạnh hơn hết.
Còn Sở, Triệu, Ngụy, Yên, Hàng, Tề thường bị Tần áp chế.
Đây xin nói qua vua nước Yên lúc bấy giờ, có một nàng công chúa tên gọi
Yên Đơn, chọn được Tôn Tháo làm phò mã. Tôn Tháo là con của Tôn
Võ, vốn dòng nhà tướng, lúc nhỏ tập rèn cung kiếm, lớn lên chuyên học
lượt thao, nên rõ là một kẻ anh tài, đúng trang lương tướng. Hai vợ chồng kết
nghĩa với nhau sanh được ba trai tên Tôn Long, Tôn Hổ và Tôn Tẩn.
Lúc Yên Đơn công chúa mang nghén Tôn Tẩn, hằng ngày thấy mây đỏ bao phủ
trên nóc nhà: Sau sanh Tôn Tẩn thì mặt mày tươi tốt, tướng mạo khôi ngô. Tôn
Tháo thường nói với công chúa rằng: “Thằng này lớn lên ắt nắm trọn quyền
trong thiên hạ. Thật là con quý của nhà ta vậy”. Nghe vậy công chúa càng mến
yêu thêm.
Lúc bấy giờ là vua Hiếu Công kế vị nhà Tần, có sai quan tới nước Yên
thôi thúc việc tấn công. Vua nước Yên bèn mời Tôn Tháo mà bàn rằng:
– Lúc bấy giờ bảy nước chỉ có nước Tần là mạnh. Nếu ta không kiêng nể
nó thì ắt phải bị nguy hại.
Tôn Tháo nói:
– Tần tuy mạnh, song Yên ta lại yếu gì. Nếu phụ vương sợ Tần gây sự,
thì nên cử binh trước đi. Đó là kế hay nhất. Vua Yên nói:
– Lời khanh nói thật phải. Nhưng bây giờ ai có thể cầm binh đánh Tần?
Tôn Tháo nói:
– Tôi tuy bất tài, song cũng xin cầm năm mươi binh để phá bạo Tần cho.
Vua Yên nói:
– Trẫm nghe bên Tần có nhiều tướng tài, biết khanh có đủ sức chống cự
hay không?
Tôn Tháo nói:
– Xin bệ hạ chớ quá lo. Tôi có hai đứa con là Long, Hổ sức mạnh hơn ngưới.
Tôi đem hai đứa nó theo thời chỉ đánh một trận là bọn Tần tan rã ngay. Vua Yên
nghe nói cả mừng, ban cho Tôn Tháo ba chung ngự tửu và ba đóa kim hoa.
Xong rồi, Tôn Tháo bèn lui ra, cùng hai con là Tôn Long, Tôn Hổ tới
giáo trường điểm binh xuất mã rồi nội ngày ấy kéo ra đi. Binh mã chật đường, cờ
xí rợp đất, đao thương nhoáng mắt, pháo nổ rền trời, chẳng mấy ngày đã tới
thành Đồng Quan, Tôn Tháo bèn hạ lịnh đồn binh bên ngoài.
…