[appbox googleplay org.bbbooks.android]
Trang chủ » Ngôn Tình » Thái Tử Vô Sỉ

Thái Tử Vô Sỉ

Bìa sách

EPUB

Tác giả: Văn Hương Thính Vũ

Thể loại: Ngôn Tình

Đọc online

Giới thiệu

Trong một sương phòng phía tây, có một cô gái đang ngủ say sưa trên chiếc giường lớn khắc hoa, lúc này mặt trời còn chưa ló dạng, bên ngoài tối đen như mực. Một nam nhân phong trần tuấn lãng xuất hiện ngay trước cửa phòng, chỉ nghe hai tiếng két thanh thúy, cửa mở rồi lại đóng ngay lập tức.

Nam tử nhìn đến cô gái đang ngủ trên giường lớn khóe miệng không khỏi cong lên, chậm rãi bước đến bên giường, bàn tay mơn trớn nhẹ nhàng trên mặt nàng, trong giấc mộng chân mày cô gái đột nhiên nhẹ chau lại, chu cái miệng đỏ hồng nhỏ nhắn, vung tay lên đem bàn tay nam tử đang làm loạn trên mặt nàng đánh xuống.

Nam tử cười khẽ một tiếng, ngay sau đó cởi áo khoác xuống chui vào chăn, đôi tay vững vàng nắm chặt vòng eo thon của cô gái. Cô gái bị động tác này làm cho tỉnh, lật người, mở mắt. Trực tiếp nhìn thẳng vào hai mắt sáng chói của nam tử, cô gái kinh ngạc hé miệng, còn chưa kịp lên tiếng, đầu bị tay của nam tử nhấn một cái. Bốn cánh môi dán lại với nhau, tay của nam tử ở sau lưng cô gái nhẹ nhàng vuốt ve.

“Ô, ô, Vũ Văn Thượng. Hôm nay ta phải về nhà rồi, làm sao ngươi đột nhiên quay trở lại?”

Vũ Văn Thượng nhướng mày, nụ hôn êm ái trở nên kịch liệt, cô gái không thể nói chuyện chỉ có thể ở trong ngực nam tử thở gấp. Sau khi nụ hôn dài mãnh liệt kết thúc, Vũ Văn Thượng nhìn cô gái trong ngực: “Lạc nhi, ta biết hôm nay nàng phải về nhà, nên ta không ngừng cưỡi ngựa trở về cung. Ta còn không kịp trở về Đông cung mà chạy ngay tới đây với nàng.”

Đã một thời gian không gặp Vũ Văn Thượng, ở trong hoàng cung ba tháng là việc ngoài ý muốn của nàng. Trầm Lạc chưa từng nghĩ rằng nàng sẽ cùng Thái tử Nguyệt Tường quốc Vũ Văn Thượng dây dưa không rõ.

Đợi mãi không nghe được tiếng Trầm Lạc đáp lại, bàn tay của Vũ Văn Thượng lặng lẽ đi tới trước ngực Trầm Lạc dùng lực bóp nhẹ một cái. Trầm Lạc vừa kinh ngạc vừa thẹn thùng, không ngừng ngăn trở động tác của hắn. Vũ Văn Thượng đương nhiên sẽ không để cho Trầm Lạc được như ý, vừa vuốt ve vừa nói: “Xem ra, nàng ở trong hoàng cung điều dưỡng tốt lắm, chỗ này lớn hơn rất nhiều so với hơn mười ngày trước.”

Chỗ này. . . Lớn hơn rất nhiều. Dân chúng Nguyệt Tường quốc luôn miệng khen không dứt thái tử của bọn học văn thao vũ lược nhưng thật ra là một sắc lamg vô sỉ a. Sau đó lại từng trận từng trận thở gấp từ bên trong phòng truyền ra. Vũ Văn Thượng một bên vuốt ve da thịt trơn mềm trắng nõn phía dưới của nàng một bên khàn khàn nói : “Lạc nhi, chờ nàng trưởng thành, chuyện khuê phòng chúng ta có thể làm toàn bộ rồi.”

Làm. . . Làm toàn bộ?! Trầm Lạc giãy dụa dưới thân Vũ Văn Thượng, bị hắn đè ép như vậy thật không thoải mái. Động tác nhỏ này lập tức làm cho Vũ Văn Thượng đổi sắc mặt. Trầm Lạc giật mình, ánh mắt kia của Vũ Văn Thượng thật sự là quá đáng sợ.

“Lần này là nàng tự tìm lấy.” Tiếng nói vừa ngừng, những nụ hôn dày đặc dọc theo cổ Trầm Lạc một đường đi xuống, vén lên áo ngoài kéo rơi cái yếm màu đỏ chót, Vũ Văn Thượng thoáng cười, ánh mắt đặt trên cái yếm xinh đẹp đang cầm trên tay, nói .”Lạc, cái yếm này bổn điện tạm giữ. Nàng có thể lấy đi trang sức hạng nhất của ta, bổn điện lấy đi cái yếm của nàng, coi như là vật đính ước.”

Ba tháng trước

Một chiếc xe ngựa màu nâu đỏ, mui xe vây quanh một vòng sợi tơ màu vàng băng gấm, nóc xe ngựa bình thường là nóc bằng, nhưng trên nóc xe này là tròn. Bên trên màn xe ngựa cũng lấm tấm những đóa hoa nhỏ màu hồng lá xanh.

Phía sau xe ngựa có khảm chữ Trầm màu đen như mực. Chiếc xe ngựa rộng rãi này là của đệ nhất phú thương Trầm gia, ngồi ở trong xe ngựa chính là trưởng nữ cũng là con gái một của Trầm gia, được gia chủ Trầm gia là Trầm Lương cùng phu nhân Bạch Ngữ Yên cưng chiều đến vô pháp vô thiên – Trầm Lạc.

Trầm Lạc năm nay mười bốn tuổi, sang năm sẽ được làm lễ trưởng thành, hàng năm cứ đến tháng bảy, Trầm Lạc sẽ được mời đến phủ đại tướng quân ở Kinh Thành là cậu ruột của nàng ở một thời gian. Nói đến cậu ruột của mình, ngoài việc hắn còn trẻ đã làm tướng quân của Nguyệt Tường quốc, còn phải nói hắn chỉ có một thê tử duy nhất, là tướng quân phu nhân bây giờ. Mợ Trầm Lạc năm đó là hiệp nữ nổi danh trên giang hồ, võ công cao cường, lại cố tình thua bởi người cậu của nàng nhỏ hơn bà ấy tám tuổi.

Một chữ tình chính là dựa vào duyên phận.

Ngồi trong xe ngựa Trầm Lạc nghĩ đến cậu mợ khóe môi nở nụ cười, nhưng vừa nghĩ tới khuê nữ của cậu, biểu muội Bạch Mạn Thanh của nàng thì nụ cười lập tức biến mất. Cậy vào phụ thân mình là tướng quân, cậy vào chính mình biết võ công, khắp nơi cùng nàng đối nghịch, không đem biểu tỷ như nàng để ở trong mắt.

“Tiểu thư, đã đến phủ đại tướng quân.”

Xe ngựa dừng lại, Trầm Lạc thở dài, bước xuống xe ngựa, lúc này mợ nàng -đại tướng quân phu nhân Mộc Vân đã nâng lên khuôn mặt tươi cười đứng ở trước cửa chờ đợi. Trầm Lạc cúi đầu sau đó nâng lên khuôn mặt tươi cười, quên đi uất ức vừa rồi.

“Mợ!” Thanh âm nũng nịu khiến đại tướng quân phu nhân cực kỳ hưởng thụ, vội vàng kéo tay Trầm Lạc, hỏi han ân cần một phen, Lưu đại nương bên cạnh cũng cười.”Tiểu thư, cả ngày hôm qua phu nhân luôn miệng lẩm bẩm tên người a, ngày hôm nay dậy rất sớm, tự tay xuống bếp làm hoa quế tấm ngó sen người thích ăn nhất.”

Trầm Lạc vui vẻ vỗ tay, “Hoa quế tấm ngó sen là món ta thích ăn nhất, bình thường ở nhà cha mẹ không cho ta ăn, nói cô gái ăn ngọt nhiều không tốt. Ta mới mặc kệ những chuyện này, đến chỗ mợ ta sẽ thả bụng mà ăn.”

Mộc Vân đưa tay nhéo chóp mũi của Trầm Lạc một chút, “Phu Hòa đại tỷ sợ con ăn nhiều ngọt sẽ sâu răng a, ăn lần một lần hai lần thì không có việc gì. Cũng biết con thích ăn hoa quế tấm ngó sen, ta đã làm rất nhiều, đủ cho con mèo ham ăn như con.”

Trầm Lạc đẩy mợ đi vào trong phủ, “Đi nhanh lên, con muốn ăn ngay.” Bị đảy về phía trước Mộc Vân cười không ngừng, hàng năm nha đầu Trầm Lạc này luôn làm cho phủ đại tướng quân đầy ắp tiếng nói tiếng cười, không còn những ngày bình thường an tĩnh, có Trầm Lạc lão thái bà như nàng cũng không còn buồn bực.

Trầm Lạc vừa ăn hoa quế tấm ngó sen, vừa đưa mắt nhìn xung quanh. Kỳ quái, xú nha đầu Bạch Mạn Thanh sao lại không có ở đây. Trầm Lạc nhìn về phía mợ ngồi bên cạnh “Mợ, biểu muội đi đâu rồi?”

Mộc Vân uống một ngụm trà nói: “Lạc nhi, hôm qua cữu cữu con nói, Thái hậu trong cung thích trẻ co. Muốn đại thần đưa các cô gái từ mười hai đến mười bốn tuổi vào trong ở một thời gian. Biểu muội con sáng sớm hôm nay phải đi chợ mua xiêm áo rồi.”

Bình luận

bình luận

Trả lời

Về trang web

Trang web bbbooks.vn được thực hiện do sở thích cũng như phục vụ nhu cầu cá nhân, sau đó chia sẻ cho cộng đồng.

Ebook tại bbbooks.vn được sưu tầm từ các nguồn trên internet và được download hoặc đọc hoàn toàn miễn phí.

Các tính năng thường xuyên được cập nhật.

Bản quyền sách

Bản quyền thuộc về tác giả, nhà xuất bản, nhóm tạo ebook..., ebook đưa lên cố giữ nguyên nguồn ebook tuy nhiên cũng có thể mất thông tin khi định dạng lại cho phù hợp với phần mềm đọc sách.

Không khuyến khích in ấn (ít ra cũng giúp ích cho môi trường) và thương mại hóa ebook.

Phần mềm đọc sách trên di động

Khuyến nghị dùng Chrome để truy cập trang web. Để tối ưu cho thiết bị di động bạn nên tải Phần mềm đọc sách BBBooks cho Android hoặc Window Phone từ Store theo liên kết dưới đây:

Android: Tải từ Play store

Window Phone: Tải từ Window store