Vành Đai Khí Độc
EPUB
Tác giả: Arthur Conan Doyle
Thể loại: Phiêu Lưu Mạo Hiểm
Đọc online
Giới thiệu
Nhất định là tôi phải ghi lại tức
khắc biến cố kỳ diệu này khi đầu óc tôi còn nhớ rộ mồn một, e rằng để lâu những
chi tiết có thể phai nhòa. Tuy nhiên, tột vẫn chưa hết ngỡ ngàng về sự trùng
phùng kỳ lạ của bốn người chúng tôi trong nhóm “Thế giới lạc loài”. Gặp nhau và
cùng trải qua kinh nghiệm lạ thường này: Giáo sư Challenger, giáo sư Summerlee,
đức ông Roxton và tôi.
Từ vài năm trước, tôi đã tường
thuật cuộc du hành đánh dấu một thời đại của chúng tôi sang Nam Mỹ, trong tờ
Daily Gazette. Tôi đâu có ngờ lại được dịp kể lại một kinh nghiệm cá nhân lạ
lùng và độc nhất trong lịch sử nhân loại, nổi bật lên như một đỉnh cao giữa những
đồi núi thấp lè tè xung quanh. Bản thân biến cố đã là kỳ diệu, nhưng việc bốn
người chúng tôi tụ họp với nhau vào cái thời điểm bất thường ấy, vừa có vẻ tự
nhiên vừa có vẻ không thể khác được. Tôi sẽ cố thuật lại những hoàn cảnh khiến
chúng tôi họp mặt với nhau càng ngắn gọn, rõ ràng càng tốt, mặc dù đại đa số quần
chúng vẫn chưa thỏa mãn, muốn biết dầy đủ chi tiết hơn.
Thứ Sáu, ngày 27 tháng 8, ngày sẽ ghi nhớ mãi
trong lịch sử nhân loại, tôi đến tòa soạn tờ báo để xin ông McArdle ba ngày nghỉ
phép. Ông vẫn là Trưởng ban tin tức của chúng tôi. Ông già tốt bụng, dân
Scotch, lắc đầu, tay gãi gãi cái nấm mũ đỏ hoe, cuối cùng ông mới phải nói cái
chẳng đặng dừng ra.
– Ông Malone, lúc này tôi đang định giao cho ông một
nhiệm vụ có lợi nhất cho tờ báo. Có một đề tài chỉ có ông mới theo dõi và xử lý
đúng cách được.
– Rất tiếc ông ạ, – tôi cố che giấu thất vọng, –
dĩ nhiên, nếu có công tác thì đành dẹp chuyện nghỉ phép lại. Nhưng cái hẹn của
tôi rất quan trọng và trong vòng thân mật. Nếu tôi được miễn cái công tác của
ông…
– Này, ông không miễn được đâu.
Thật chua chát, nhưng tôi cố tỏ ra bình thản. Nói
cho cùng là lỗi tại tôi, vì tình hình lúc này thì không nhà báo nào còn có thể
nghĩ đến chương trình cá nhân. Tức khắc, tôi cố tỏ ra vui vẻ:
– Thôi được, tôi không nghĩ tới đi phép nữa, ông
muốn tôi làm gì nào?
– Có thế chứ! ông sẽ đi phỏng vấn một tay phù thủy
ở Rotherfield.
– Ông không nói tới giáo sư Challenger đấy chứ?
– Ồ chính tôi muốn nói tới ông đó đấy. Tuần qua
ông ấy đã nắm cổ áo và ống quần cậu Alee Simpson của tờ Courier, kéo cậu ta đi
cả nửa dặm đường, tuốt ra xa lộ. Chắc ông đã có đọc bài tường thuật của cảnh
sát. Phỏng vấn ông ta chẳng khác nào nói chuyện với cá sấu ngoài đầm hoang.
Nhưng tôi tin là ông làm được, ông vốn là bạn cố cựu với ông ta mà.
Tôi nhẹ nhõm cả người.
– Sao? Vậy thì dễ thôi. Chính vì muốn gặp ông ấy
mà tôi xin nghỉ phép đấy. Sự thật là ông ấy đã mời chúng tôi họp mặt để kỷ niệm
chuyến thám sát thành công của chúng tôi ở cao nguyên Nam Mỹ ba năm về trước.
…