Cuộc Tình Cuối Của Chàng Cảnh Sát
EPUB
Tác giả: Jerry Cotton
Thể loại: Tiểu Thuyết
Đọc online
Giới thiệu
Mechiael Kellin bước ra từ phòng tắm. Trong khi vừa đưa tay cài cúc
áo sơ mi vừa với lấy bao súng P38 từ chiếc bàn nhỏ kê nơi đầu giường, anh
thấy rõ đôi mắt xinh đẹp của Cora thoắt biến thành trầm ngâm và băn
khoăn, theo dõi từng chuyển động của anh. Cô vẫn nằm trên giường, dưới tấm chăn
mỏng hiện rõ từng đường nét của cơ thể hút hồn.
– Anh khéo chiều con gái ghê, –
cuối cùng cô nói. Nghe giọng như có chút ngạc nhiên, như thể cô không hề
chờ mong điều đó.
Anh xoay lại và nhìn xuống mặt
cô. Qua những kẻ hở của mành mành có một vệt nắng phủ xuống bờ vai trần.
Trời đất, một người con gái tuyệt vời làm sao, anh nồng nhiệt nghĩ thầm. Anh
quen cô đã từ ba tuần nay, nhưng tới hôm qua họ mới chung đêm với nhau.
Anh đã tưởng mình không bao giờ
còn say mê được thế nữa. Suy cho cùng, anh đã bước vào tuổi 41 trước đây một
tháng. Đằng sau lưng anh là hai quan hệ vợ chồng đổ vỡ, không biết bao nhiêu những
cuộc tình, những cuộc phiêu lưu, những mối quan hệ hời hợt.
– Cứ mỗi lần nhìn em là trong đầu
anh lại nảy ý định ngu ngốc, – anh nói.
– Lại nữa ư? – Cora hỏi. Cô ườn
oài và mỉm cười khêu gợi.
– Không phải thứ em tưởng đâu, –
anh nói nhanh.
– Thế anh định nghĩa một suy
nghĩ ngu ngốc như thế nào? – Cô hỏi.
– Anh nghĩ đến một ngôi nhà thân
quen, với ngọn lửa cháy trong lò sưởi, nơi em chào chồng em với một nụ
hôn và một cốc rượu.
– Và với bao nhiêu năm tháng hạnh
phúc cùng giấy chứng nhận hôn thú và nhẫn cưới, – cô châm biếm thêm vào.
Hai con mắt xanh lục lóe sáng.
Anh bối rối cười nhẹ rồi đeo bao
súng vào thắt lưng. Anh đẩy nó ra phía sau lưng một chút, để khẩu súng
không nổi rõ lên dưới tà áo veston.
Cora chỉ về phía khẩu súng. –
Anh đã dùng nó lần nào chưa? – Cô hỏi. – Ý em muốn nói – đã bao giờ anh
dùng nó bắn vào một người nào chưa?
– Em đánh trống lảng, – anh nhận
định.
– Em hỏi nghiêm chỉnh đấy. Em
quan tâm đến chuyện đó.
– Chưa, chưa bao giờ anh bắn vào
ai cả. Và anh hy vọng anh không bị ép phải làm điều đó.
Một nếp nhăn rất sâu hằn phía
chân mũi anh. Tối hôm nay có thể sẽ đến bước đó. Thật đột ngột, cảm giác
sợ hãi lại nội dậy. Nó siết bóp tim anh. Trong đêm qua anh đã quên được nỗi
sợ. Giờ nó lại hiện hữu.
Anh lắc đầu xua đi những suy
nghĩ u ám khi khoác áo veston lên người rồi cúi xuống với Cora.
– Anh không nhìn được máu, – anh
nhẹ nhàng nói. – Hẹn gặp lại em sau, bé yêu! Giờ anh đã vui khi nghĩ tới
lúc gặp lại em.
Cô duỗi dài hai cánh tay về phía
anh. Và vòng ôm lấy cổ anh. Anh hôn lên trán cô, rồi lên miệng cô. Rồi
anh giơ tay gạt làn chăn mỏng ra khỏi cơ thể cô và chầm chậm vuốt cả hai
tay lên làn da nóng rẫy của cô, trước khi anh dứt mình đứng phắt dậy và bước đi
luôn, không nhìn lại thêm lần nữa, bởi e ngại cái nhìn đó có thể lại khiến
anh thành yếu đuối. Anh cần một cái đầu tỉnh táo, và anh không thể né
tránh, không thể tỏ ra hèn hạ, nếu không muốn làm hỏng thành quả của bao
nhiêu tháng trời lao động.
Anh không còn nghĩ đến chủ đề lấy
vợ nữa.
Mike Kellin không phải dạng đàn
ông thích ràng buộc. Cora Dixon cũng thế – dù là với những lý do hoàn toàn
khác.