Kiều Mơ
EPUB
Tác giả: Từ Kế Tường
Thể loại: Tuổi Học Trò
Đọc online
Giới thiệu
Chủ nhật thông thường là một
ngày đẹp nhất cho tất cả mọi người. Vì đó là một ngày cuối tuần lễ với đủ mọi sự
dễ thương của nó. Ngày này mọi người đều nghỉ nơi, đi choi, đi dạo, đi ciné,
bát phố, hẹn hò… Nhất là cái mục hẹn hò, chỉ hai tiếng ấy thôi cũng đủ gợi
lên trong trí thôi nhiều hình ảnh rực rỡ, nhiều sự tưởng tượng xa vời. Ðã nhiều
lần tôi được trông thấy một anh con trai hẹn hò với người yêu ngay trước của
quán nước, dưới một gốc me to bự nhất trên con đường có rất nhiều lũ me già cổ
thụ nối nhau chạy dài, đan ngọn, tạo nên những bóng mát tuyệt vời cho cong đường
rộng lớn của thành phố, vốn đã càng ngày càng chật hẹp co ro, như một anh nhạc
sĩ bất đắc dĩ kéo đàn hơi khi thời tiết thay đổi, ném một chút giá lạnh từ đâu
vào cái nóng âm ỉ miên man bất cần thiên hạ này. Có thể được lắm chứ, khi thôi
đã ví thành phố này như một anh bị bệnh suyễn khinh niên, co ro cúm rúm khi trời
lạnh ? Tại sao không? Khi người ta đã vung vít ví thành phố này với những cái
tên kêu rổn rảng, và bằng những hình ảnh huy hoàng nhất như là… hòn ngọc viễn
đông, thiên đàng hạnh phúc về đêm, tổ ấm của những đôi uyên ương… thì tôi
cũng có thể ví von theo sự nhận xét của mình lắm chứ. Mỗi người có một cái nhìn
riêng, một khối óc thẩm mỹ riêng, và tự do suy diễn ý nghi riêng tư thầm kín của
mình, miễn những điều đó không làm mất an ninh trật tự công cộng, vi pham điều…
mà thôi, hình như chính tôi đã suy diễn hơi nhiều về hai chữ hẹn hò rồi đó. Bây
giờ trở lại với anh chàng hẹn hò với người yêu trước cửa quán nước có tôi và lũ
bạn đang ngồi nhâm nhi cà phê buổi sáng của một ngày chủ nhật. Phải thú thật rằng,
tôi đã theo dõi khá kỹ càng anh chàng hào hoa anh hùng này. Anh ta đã vô tình
là một tài tử đóng trọn vẹn cuốn phim tình yêu trước óng kình của tôi. Chàng
tài tủ này đóng thật xuất sắc, khiến tôi quên mất ly cà phê sữa đậm đà và lũ bạn
đang ngồi đực mặt, chòng mắt hướng cả ra con đường phía trước nhìn ngắm một
cách say sưa những màu áo thoáng hiện qua cửa kính của ngôi quán. Chàng tài tử
của tôi đi đi lại lại quanh gốc me, tay thọc sâu vào túi quần, tay kia rỉ rả một
điếu thuốc và, chắc chàng tài tử cũng đang đọc thơ lầm bầm, hoặc đang cầu hồn
niệm chú gọi người yêu mau tới. Chàng tài tử càng sốt ruột bao nhiêu tôi lại
càng sung sướng bấy nhiêu. Và khi người ta sốt ruột lên đến cực độ, người ta dễ
dàng cáu giận vì một chuyện nhỏ nhoi. Người huỳnh hào hoa này cũng thế, chàng
đã gây lộn kịch liệt với một bà già bán vé số, khi bà này chìa vào mũi cahng` một
cọc giấy số và mời chàng mua. Bà già bán vé số cũng gân cổ gây lại, hai nguoi8`
vừa phát biểu ý tưởng bằng lời nói, vừa phụ diễn bằng những cái múa tay, đúng
là một cuốn phim đang đến hòi sôi động. Rất tiếc tôi không nghe được gì cả vì cửa
kiếng cảu quán nước đóng kín mít, nhung tôi cũng tán thưởng bằng cái vỗ dét vào
đùi và phát ra mấy tiếng cười khoái trá. Tên bạn bên cạnh tỏ ý hỏi, tôi bèn chỉ
tay ra ngoài. Trận chiến bây giờ đã kết thúc với phần thắng lợi, dĩ nhiên
nghiêng về bà già bán vé số. Chàng tài tử của tôi đỏ mặt tía tai và có lẽ bơ phờ
mệt mỏi vì thua trận bất đắc dĩ nên đứng dựa lưng vào gốc me thở những hơi dài
đầy khói thuốg uất hận.
…