Lửa Dậy Trời Xuân
EPUB
Tác giả: Minh Quân
Thể loại: Tuổi Học Trò
Đọc online
Giới thiệu
A
i bảo cứ hễ giàu là
sướng và nghèo thì khổ? Hòa không tin vậy. Bằng cớ là nó thấy thằng Tâm, bạn
thân của nó, con nhà giàu thật sự, giàu ghê gớm, giàu nhất trong số những nhà
giàu mà nó được biết, cứ luôn miệng kêu khổ không ngừng.
Ngay cả Hòa, nó cũng
tin là bạn mình khổ thật chứ không phải giả vờ. Kể ra, thoạt nghe qua người ta
khó mà tin được, thì vẫn… xưa nay ai người ta cũng nghe, cũng nói tiếng nghèo
đi kèm bên tiếng khổ: nghèo khổ! Chứ có ai mà lại đi nói ngược đời giàu khổ bao
giờ?
Nhưng mà sự thật vẫn
là sự thật, không sai suyển đi đâu được. Thằng Tâm khổ lắm, có thể nói nó là
đứa trẻ khổ nhất mà Hòa được biết, cũng như chuyện Hòa biết nhà Tâm giàu có
nhất vậy.
Trước hết, Hòa biết
bạn nó rất khổ về chuyện ăn mặc – nói vậy cho xuôi tai chớ thật ra không có
chuyện ăn ở đây, mà là chuyện mặc thôi. Vâng! Tâm vẫn điên đầu về chuyện này và
thường thổ lộ tâm tình với bạn là nó khổ sở ra sao. Nó khổ điên vì có nhiều
quần áo quá; nào quần áo mặc đi học, nào quần áo mặc đi chơi, nào quần áo mặc
lúc đi lễ nhà thờ, nào quần áo mặc vào dịp nhà có chuyện trọng thể (chẳng hạn
như tiệc tùng, tiếp tân mà nhà nó thì tiệc tùng, tiếp tân không ngớt) hay đám
cưới các anh chị nó. Tâm còn kể rằng khi ăn, nó phải mặc một thứ áo khoác
riêng, nhưng điều này thì quá sức tưởng tượng của Hòa, nên Hòa không tin. Cho
đến khi Tâm tức đến chảy nước mắt ra vì bị bạn cho là nói dóc, giơ tay thề, Hòa
mới hết nghi ngờ.
Tâm vẫn nhìn các bạn
cùng trường và cùng lớp của nó bằng đôi mắt thèm thuồng ao ước. Bởi quần áo nó
quá sang, nó phải giữ gìn cẩn thận, giờ ra chơi cũng như giờ học, không được tự
do chạy nhảy, leo trèo như các bạn. Tâm đứng đâu đứng yên, ngồi đâu ngồi thẳng
chỉ những nơm nớp sợ nhầu nát bờ ly quần, nếp áo thì về nhà bị la rầy về tội ăn
mặc không đúng “biên tơ nuy”. Có trời mới biết được biên tơ nuy là cái quái quỉ
gì, riêng đối với Tâm thì ba tiếng đó rất là đáng ghét, đáng sợ, đầy đe doạ.
Mặc dù vậy, một lần
nọ, Tâm ta quên phắt cái bổn phận phải “biên tơ nuy” của mình đi, lăm le nhập
bọn với tụi thằng Hòa. Tức thì thằng bạn thân nhất của nó (thằng Hòa) lôi nó về
với bổn phận liền, không do dự:
– Thôi! Đứng coi tụi
tao chơi cũng vui rồi, đừng bày đặt…
…