Giáng Sinh Lãng Mạn
EPUB
Tác giả: Carole Mortimer
Thể loại: Tiểu Thuyết
Đọc online
Giới thiệu
MAC bước tới đột ngột và thận trọng dừng lại ở giữa đường xuống bậc lát đá dẫn ra tầng gác mái[1] của căn nhà. Nàng bất chợt bắt đầu cảm thấy một hình dáng to lớn đứng trong bóng tối và khuất trên lối đi phía dưới nàng.
Hình dáng đó thực sự rất lớn, nàng chú ý với với một cái cau mày khi người đàn ông bước ra khỏi chỗ tối, đứng trong thứ ánh sáng dìu dịu của cái đèn đang chiếu phía sau nàng và trên đỉnh cầu thang.
Từ nơi Mac đứng, trông người đàn ông có vẻ khổng lồ với đôi vai rộng bên dưới cái áo khoác Woollen[2] màu tối, dài đến mắt cá chân, điều này lại càng thêm ấn tượng. Anh có một mái tóc dài, đen tuyền chải ngược khỏi khuôn mặt cứng cáp và mạnh mẽ mà ở bất kì thời gian nào, Mac hẳn sẽ nhức nhối vì phải chụp cái mũ vào, đôi mắt sáng và đang nhìn một cách soi mói – chúng màu xám hay màu xanh dương? – Còn có gò má cao bên cạnh sống mũi dài. Anh cũng sở hữu cái miệng như một tác phẩm điêu khắc hoàn hảo, môi dưới dày hơn, gợi lên thú vui nhục dục sâu thẳm, và một cái cằm kiên định, quả quyết.
Chẳng có gì là không phải sợ cả – trừ khi có cảnh sát ở đây, Mac nhăn nhó thừa nhận một mình nếu lý do của người đàn ông này ở đây đưa ra ít trung thực hơn!
Nàng nén cơn rùng mình lại khi cơn gió lạnh của buổi tối đầu tháng mười hai bắt đầu thấm vào xương nàng. ‘ Anh có cần tôi giúp gì không? ‘ nàng nhắc một cách sắc nhọn khi nàng kết thúc việc kéo áo len đan của mình vào, sử dụng cả hai tay để thả mái tóc dài, đen huyền như màu bóng đêm khỏi cổ áo. Nàng luôn tự hỏi liệu mình có phải sử dụng kỹ năng võ Judo nàng đã học trong những năm đại học không!
Người đàn ông nhún bờ vai rộng. “Có thể đấy. Nếu cô có thể cho tôi biết cô Mary McGuire có ở nhà hay không?”
Anh ta biết tên nàng!
Không phải bất cứ người bạn nào của nàng cũng gọi nàng là Mary. Nhưng rồi, khi Mac chưa bao giờ để mắt tới người này trước đây, anh ta không phải một người bạn, đúng không?
Nàng liếc qua ánh sáng choang rọi ra từ studio[3] phía sau và phía trên nàng trước khi hướng đôi mắt nhìn thận trọng về người đàn ông lại một lần nữa. ‘ Ai muốn biết chứ? ‘
“Này, tôi hiểu sự cảnh giác của cô.”
“Anh hiểu sao?” Nàng thách thức.
‘ Dĩ nhiên, ‘ anh xác nhận. ‘ Rõ ràng là tôi làm cô giật mình, và tôi xin lỗi vì, nhưng tôi chắc chắn với cô, lý do tôi ở đây rất chính đáng. Tôi chỉ đơn giản mong được nói chuyện với cô McGuire. ‘
“Nhưng liệu cô McGuire có mong muốn nói chuyện với anh không?”
Người đàn ông cứng người lại, nụ cười thiếu hài hước. ‘ Tôi hy vọng sẽ có. Nè, chúng ta có thể đi tới đi lui cho cả đêm nay đấy. ‘
‘ Tôi không nghĩ vậy đâu. ‘ Mac lắc đầu, quyết định rốt cuộc có lẽ nàng sẽ không cần phải sử dụng bài học tự vệ đó với người đàn ông này. ‘ “The Patels”[4] sẽ đóng cửa trong chính xác là mười phút nữa và tôi dự định sẽ ở đó trước khi nó đóng. ‘