Đời Phi Công
EPUB
Tác giả: Nguyễn Xuân Vinh
Thể loại: Tiểu Thuyết
Đọc online
Giới thiệu
…Nghề nghiệp anh đã
quyết định lựa chọn
rồi đây sẽ là nguồn sống
của cả cuộc đời…
Phượng,
Viết thư này anh đã ở
xa em muôn vạn trùng dương. Anh mỉm cười khi đặt bút vì nghĩ rằng em vẫn thường
chê cái tính thích giang hồ vặt của anh. Lần này thì anh đi hẳn, đi thật xa cho
đến khi nào công thành anh mới trở về. Anh cũng chưa viết thư về cho Bác biết
và chắc giờ đây Bác nghĩ rằng anh đang sống vất vưởng ở một xó xỉnh nào giữa
thành phố Sàigòn.
Khi nào có dịp xuống
Hải Phòng em lại thăm Bác và lựa lời nói giúp hộ anh. Anh biết đã làm cho Bác
buồn phiền nhiều ngay từ khi đang học Dược Khoa ở Hà Nội anh bỏ để vào trong
Nam. Và từ dạo ấy đến nay kể đã hai năm rồi em cũng như Bác không gặp lại anh.
Thỉnh thoảng có nhận
được một lá thư, viết dăm hàng chữ nhưng chắc rằng em đã không tin ở những lời
anh viết. Câu “vẫn được bình an mạnh khỏe” anh vẫn để ở cuối như một
thông lệ chắc vẫn thường làm em hoài nghi mỉm cười.
Bình an có nghĩa là
anh vẫn chưa có việc gì làm nhất định, vẫn ngày ngày dạy học, viết văn lăng
nhăng, vẫn làm những cái nghề em thường mệnh danh là những nghề bạc bẽo. Anh
biết làm thế nào được, anh thấy rằng đường đời muôn vạn nẻo làm anh nhiều khi
bâng khuâng như muốn lạc hướng. Anh vẫn thường nghĩ nơi đây chỉ là chỗ anh tạm
dừng chân bước để rồi anh phải hứa với em như vẫn thường nguyện với chính anh
rằng ngày mai anh sẽ khác hôm nay.
Nhưng buồn thay là
hôm sau anh vẫn còn cặm cụi chấm bài, vẫn phải gạn túi lấy tiền đưa chiếc quần
cũ đi là cho phẳng để ãn mặc cho trịnh trọng, dáng điệu cho đạo mạo mỗi khi
đứng trước thế nhân. Tuổi hai mươi có phải là cái tuổi làm cho con người già
dặn đâu em nhỉ và hai mươi tuổi với hai bàn tay trắng đâu phải là một điều đáng
phàn nàn. Bác chắc không thể nào hiểu được tâm trạng của anh cũng như em tuy
đôi khi có gật đầu đồng ý với anh một vài điểm nhưng khóe mắt em nhìn và nét mặt
em hơi phụng phịu cũng thừa để cho anh hiểu rằng em muốn anh nên nghe lời Bác.
…