Tôi Hay Mà Em Đâu Có Thương
EPUB
Tác giả: Đoàn Thạch Biền
Thể loại: Tiểu Thuyết
Đọc online
Giới thiệu
Có lần H. – một
anh bạn tôi mới quen – đang ngồi trò chuyện vui vẻ bỗng im bặt rồi vội vã cáo từ.
Tôi nghĩ chắc anh bận việc phải đi nên cũng không giữ lại . Tôi luôn luôn không
thích giữ lại một người muốn ra đi . Hôm sau, một anh bạn khác của tôi cho biết:
– H. nói ông bị bệnh giống Hàn Mặc Tử! Ngón
tay trỏ của ông bị cùi sứt móng, đỏ hỏn. H. khuyên tôi không nên gần ông, dễ
lây bệnh.
Tôi chỉ biết cười buồn. Từ đó, khi tôi nói
chuyện với một người mới quen, tôi thường chủ động bỏ bàn tay trái vào túi quần.
Có người lại nhận xét tôi sống “thủ” kỹ quá. Thật oan hơn ông Địa!
Không phải vậy đâu . Tôi xin phép được kể rõ nguyên nhân để tránh những hiểu lầm
dễ xa nhau .
Mỗi người khi suy nghĩ điều gì quan trọng, người
ta thường có thói quen “nhâm nhi” một cái gì đó. Người thì nhâm nhi
tách trà, ly cà phê, ly rượu, điếu thuốc… người thì nhâm nhi cán viết. Còn
tôi thường đưa ngón tay trỏ bàn tay trái (vì tôi thuận hàm trái) nhâm nhi . Vì
vậy, móng tay đó đã bị sứt móng đỏ hỏn. Chớ tôi đâu có triệu chứng bệnh cùi .
Chắc sẽ có bạn hỏi: Vậy ông suy nghĩ chuyện gì
mà “lung” giữ vậy ? Xin thưa: Những lúc ăn no (chứ lúc đang đói có thể
tôi sẽ nhai luôn ngón tay mình) tôi thường đưa ngón tay trỏ lên nhâm nhi để suy
nghĩ trả lời một câu hỏi đã thắc mắc từ lâu:
– Tình đầu là một huyền thoại hay là một trò
đùa ?
Theo “Từ điển tiếng Việt” – NXB Khoa
Học Xã Hội “Huyền thoại: câu chuyện huyền hoặc hay dũng cảm của thời xa
xưa”. Định nghĩa có vẻ rất đúng với mối tình đầu của tôi . Khi yêu nàng
tôi xem nàng như một nàng tiên. Không cô gái nào ở cõi đời này có thể so sánh
được với nàng dù đó là hoa hậu thế giới . Nên câu chuyện có vẻ “huyền hoặc”.
Ngày ấy chúng tôi học cùng lớp. Nàng là con nhà giàu và học rất giỏi. Còn tôi
con nhà nghèo, học dốt mà cũng bày đặt yêu nàng. Đúng là tôi “dũng cảm”.
Và chuyện tình đó xảy ra cách nay thiếu một ngày thì tròn 20 năm, nên đã thuộc
vào “thời xa xưa”.
…